The Rising Star #7: Bùi Anh Khoa – Chạm đến tư duy người dẫn đầu
Mục lục
“Cơ hội không đến nhiều lần, hãy dũng cảm nắm lấy.”
“Bên ngoài bốn bức tường phòng thí nghiệm còn rất nhiều thứ tôi có thể làm”
Xin chào, tôi là Bùi Anh Khoa. Tôi đang làm việc ở bệnh viện Mỹ Đức với vị trí Chuyên viên Gắn kết và Chăm sóc Nội bộ.
Tôi vốn là cựu sinh viên ngành Công nghệ Sinh học của trường Đại học Khoa học & Tự nhiên. Những năm đầu sự nghiệp, tôi chỉ mong tìm được một công việc ổn định và đúng chuyên ngành là làm việc trong phòng thí nghiệm.
Công việc ban đầu của tôi là kỹ thuật viên của phòng Tế bào gốc, rồi đến phòng Khoa học thụ tinh nhân tạo. Và dĩ nhiên, lý tưởng công việc lúc đó đối với tôi là làm tốt vai trò kỹ thuật viên để hỗ trợ bệnh nhân. Giấc mơ xa hơn có lẽ là tiếp tục trau dồi chuyên môn để có thể áp dụng được những phương pháp kỹ thuật mới vào trong công việc.
Con đường tưởng chừng sẽ cứ thế thẳng tiến thì đến năm 24 – 25 tuổi, tôi rơi vào giai đoạn chững trong công việc. Dù vẫn hài lòng với những gì đang làm, nhưng tôi tự nhìn nhận ở bản thân chưa có sự bức phá. Tôi tự hỏi: Tại sao mình không làm một điều gì đó vượt bậc hơn? Một câu hỏi khiến tôi dừng lại suy nghĩ rất nhiều. Cũng chính câu hỏi này thôi thúc tôi bước khỏi vùng an toàn và nhen nhóm ý định rẽ sang một hướng đi khác.
Một cơ duyên nữa, tôi có một người bạn là Kỹ sư Tự động hóa tại Tập đoàn Unilever. Khác với tôi, một người suốt ngày giam mình trong phòng thí nghiệm, cậu bạn luôn có rất nhiều câu chuyện để kể. Bạn kể về môi trường làm việc đa quốc gia, khoảng cách thế hệ giữa một người công nhân lớn tuổi nhiều kinh nghiệm với một người kỹ sư trẻ nhiều kiến thức, lý giải vì sao Trung Quốc là một quốc gia rất mạnh về tự động hóa nhưng lại không tự động hóa mọi thứ,…
Qua nhiều lần trò chuyện, tôi biết được thêm các góc nhìn đa dạng mà tự tôi không bao giờ nghĩ tới. Từ cảm giác thích thú này, tôi phát hiện rằng ngoài bốn bức tường của phòng thí nghiệm, còn vô số điều tôi chưa biết và tôi có thể sẽ làm được nhiều điều mới mẻ hơn.
Cùng lúc đó, bệnh viện Mỹ Đức cũng đang ấp ủ một dự án lớn: thay đổi văn hóa nội bộ. Lĩnh vực y tế vốn căng thẳng và đầy áp lực. Các y bác sĩ phải luôn giữ sự bình tĩnh, chuyên nghiệp dù đối mặt với những tình huống khó khăn nhất. Dự án này ra đời với mục tiêu tạo dựng môi trường làm việc thoải mái hơn, giúp đội ngũ y bác sĩ và nhân viên giảm bớt căng thẳng, từ đó có thêm động lực để tận tâm chăm sóc bệnh nhân.
Đây chính là cơ hội để tôi bắt đầu hành trình mới.
“Khi bạn là người mới, bạn phải chấp nhận học lại từ đầu”
Khi quyết định chuyển sang một lĩnh vực mới, tôi gần như phải bắt đầu từ con số không. Tại bệnh viện Mỹ Đức, khái niệm “văn hóa tổ chức” vẫn còn rất mơ hồ. Không có ai đi trước để dẫn dắt, tôi phải tự mình mày mò tìm hiểu và định hình công việc. Ban đầu, mọi thứ rất đơn sơ và mang nặng tính hành chính nhân sự, chỉ xoay quanh công việc giấy tờ, hồ sơ.
Bạn bè tôi đã không ít lần hỏi: “Có hối hận không?”. Tôi luôn tin rằng, khi bạn là người mới, bạn phải chấp nhận học lại từ đầu, chấp nhận những khó khăn. Chính tư duy đó đã trở thành động lực để tôi không ngừng học hỏi và hoàn thiện bản thân mỗi ngày.
Tôi đã cùng sếp dành nhiều thời gian trao đổi, phác họa nên bản mô tả công việc mới. Hiện tại, tôi chịu trách nhiệm trong hai mảng chính là văn hoá và tổ chức các hoạt động nội bộ. Mục tiêu chính là truyền tải thông điệp và văn hóa công ty dưới nhiều hình thức khác nhau để đội ngũ có thể tiếp cận như những thông điệp truyền cảm chứ không phải là những bài lý thuyết được cài cắm khô khan.
Trong khối ngành y tế, những khái niệm như hoạt động gắn kết, happy hour,… còn khá xa lạ, nhưng đội ngũ nhân viên lại đón nhận với sự hào hứng đặc biệt. Họ không chỉ tham gia tích cực mà còn chia sẻ những khoảnh khắc vui vẻ lên mạng xã hội. Điều này không chỉ thể hiện sự gắn kết mà còn đi đôi với hiệu quả công việc ngày càng được cải thiện. Kết quả này khiến tôi nhận thấy nỗ lực đóng góp của mình có giá trị.
Hiện tại, tôi tìm thấy niềm vui trong công việc. Tôi hạnh phúc khi những ý tưởng của mình được ban lãnh đạo lắng nghe và trao cơ hội để thử sức. Mỗi sáng thức dậy, tôi không còn cảm giác “mệt quá, lại phải đi làm”. Thay vào đó là sự háo hức và nhiều kế hoạch ấp ủ. Với tôi, đó đã là một thành tựu trong công việc.
Nếu bạn đang đứng trước một ngã rẽ, hãy chọn con đường có cơ hội. Vì cơ hội không đến nhiều lần, hãy dũng cảm nắm lấy. Nghĩa là, hãy mạnh dạn thử sức bước ra khỏi vùng an toàn, làm điều gì đó mới mẻ để sau này bản thân không phải hối tiếc.
Và hãy luôn tin vào con đường bạn đã chọn. Bất kỳ đề xuất nào, tôi đều trình bày với một thái độ kiên định và tự tin. Để làm được điều đó, bạn không cần phải có kiến thức quá chuyên sâu, nhưng ít nhất phải tìm hiểu thật kỹ về nó. Thái độ tích cực này không chỉ giúp bạn được cấp trên tín nhiệm, mà còn tạo ra cơ hội để bạn thử những cái mới. Khi bạn đã chứng minh được năng lực, ban lãnh đạo sẽ dần tin tưởng và trao cho bạn nhiều cơ hội hơn.
“Tôi cần một chương trình hệ thống hóa kiến thức, liên kết những trải nghiệm thực tế với nền tảng lý thuyết”
Trong quá trình làm việc, tôi đã tự mình tích lũy được không ít kinh nghiệm. Nhưng càng làm, tôi càng nhận ra kinh nghiệm sẽ mãi chỉ là kinh nghiệm nếu không có một quy chuẩn nào để đối chiếu, đặc biệt khi tôi phải tự thân vận động mà không có ai dẫn dắt. Tôi cần một chương trình có thể hệ thống hóa lại kiến thức, liên kết những trải nghiệm thực tế với nền tảng lý thuyết vững chắc. Đó chính là lý do tôi quyết định học MBA.
Thông qua PSO MBA, tôi nhận ra kinh nghiệm chỉ là một phần nhỏ. Điều tuyệt vời là tôi đã được các thầy cô mở ra những góc nhìn mới, giúp tôi hiểu sâu hơn về công việc mình đang làm. Chương trình không chỉ cung cấp kiến thức về kinh tế, quản trị mà còn rèn luyện cách tư duy và giải quyết vấn đề hiệu quả. Nhờ vậy, tôi có thể áp dụng những điều đã học vào công việc, hệ thống hóa lại kinh nghiệm làm việc, và nhận ra những lỗ hổng kiến thức của mình. Điều này giúp tôi tiết kiệm được rất nhiều thời gian so với việc tự mày mò.
Contemporary People Management là môn học tôi tâm đắc nhất. Ở đó, tôi được lắng nghe những chia sẻ quý báu về quản trị con người, về cách làm sao để nhân viên phát huy tốt nhất năng lực của họ. Tôi cũng có cơ hội trao đổi thêm với cô Lê Thị Thanh Xuân và các giảng viên khác về vấn đề nhân sự mà tôi quan tâm.
Một giá trị ấn tượng nữa mà PSO MBA mang lại là sự kết nối. Học viên PSO MBA đến từ nhiều ngành nghề khác nhau như ngân hàng, giáo dục, tài chính,… và đều rất giỏi. Chính họ đã mang đến cho tôi những góc nhìn hoàn toàn mới. Khi hiểu được cách những người ở các lĩnh vực khác nhau nhìn nhận một vấn đề, tôi cũng có thể áp dụng vào công việc của mình để có cái nhìn đa chiều hơn.
Điều này đặc biệt hữu ích khi tôi làm việc với đội ngũ nhân viên y tế, giúp tôi hiểu được những góc nhìn khác nhau của họ và tìm ra cách để dung hòa tập thể.
—
Tôi cho rằng PSO MBA là môi trường rất tốt giúp học viên có được những trải nghiệm quý báu mà không phải chương trình học thuật nào cũng có thể mang lại. Chúc cho ISB tiếp tục phát triển, lớn mạnh và ngày càng mang lại được nhiều cái giá trị kiến thức cho học viên.
>> Xem lại: The Rising Star #6: Nguyễn Anh Thủy Tiên – Chạm đến tư duy của người dẫn đầu