The Rising Star #10: Chị Danh Ngọc Thảo – Lột xác tư duy lãnh đạo
Mục lục
“Thay vì cố gắng trở thành người giỏi nhất, tôi cần học cách “hiện diện có ý nghĩa” trong đội ngũ.”
“Người quản lý không cần phải là một siêu anh hùng”
Xin chào mọi người. Tôi là Danh Ngọc Thảo, hiện đang làm Trưởng phòng Thương mại điện tử tại Shondo Việt Nam.
27 tuổi, tôi được thăng chức lên vị trí quản lý. Bề ngoài có vẻ như một thành công sớm, nhưng bên trong, tôi biết mình đang thiếu hụt nhiều thứ. Chuyển từ ngành du lịch sang thương mại điện tử, tôi như bước vào một thế giới mới lạ, nơi mà marketing, tài chính và công nghệ đan xen phức tạp.
Lúc đó, tôi cũng chỉ làm việc với một niềm tin khá đơn giản: nếu làm tốt công việc và thể hiện hết khả năng, cấp trên sẽ ghi nhận. Tôi nghĩ rằng để xứng đáng với vị trí quản lý, mình phải là người xuất sắc nhất trong team. Ý nghĩ này khiến tôi luôn trong trạng thái căng thẳng, cố gắng chứng minh bản thân thay vì tập trung vào việc phát triển đội ngũ.
Mặc dù có thể giải quyết tốt các vấn đề kỹ thuật, tôi lại tỏ ra vụng về khi phải truyền đạt ý tưởng hay tạo động lực cho nhân viên. Qua tự nhìn nhận, tôi hiểu được giỏi chuyên môn và dẫn dắt đội nhóm là hai khía cạnh khác nhau của một người quản lý.
Đó là lý do khiến tôi quyết định theo học MBA, như một cơ hội để tôi lấp đầy những khoảng trống kiến thức và kỹ năng quản lý. Đặc biệt, môn Leadership của chương trình PSO MBA thuộc ISB đã mở ra cho tôi tư duy mới về vai trò lãnh đạo. Thay vì cố gắng trở thành người giỏi nhất, tôi cần học cách “hiện diện có ý nghĩa” trong đội ngũ. Người quản lý không cần phải là một siêu anh hùng mà phải là người biết lắng nghe để hiểu những khó khăn thật sự mà các thành viên gặp phải.
“Muốn đi xa thì hãy đi cùng tập thể”
Sự thay đổi trong mindset dần được thể hiện qua cách tôi làm việc hàng ngày. Thay vì micromanage, tôi học cách trao quyền. Thay vì chỉ tập vào kết quả, tôi bắt đầu chú ý đến quá trình và cảm xúc của nhân viên trong công việc.
Có một khoảnh khắc đã phản ánh rõ nhất sự thay đổi này. Trong buổi Business Review cuối năm, thay vì chỉ trình bày những con số thành tích như thường lệ, tôi quyết định dành thời gian để ghi nhận cụ thể từng thành viên trong team. Những đóng góp của họ có thể không nằm trong KPI, nhưng lại là mắt xích cần có dẫn đến thành công chung.
Tôi đã kết thúc phần trình bày bằng câu: “Muốn đi nhanh thì đi một mình, muốn đi xa thì hãy đi cùng một tập thể”. Tôi cảm nhận được không khí phòng họp trở nên tĩnh lặng hơn và khơi dậy cảm xúc hiếm thấy trong những cuộc họp đánh giá.
Sau buổi đó, nhiều đồng nghiệp liên hệ với tôi, không chỉ để bày tỏ sự quan tâm đến Team E-commerce mà còn muốn tìm hiểu cách làm việc. CEO cũng có lời khen khi tôi đã có thể khéo léo tạo động lực cho team, góp phần xây dựng văn hóa làm việc tích cực trong toàn công ty.
Kết quả là team chúng tôi đạt giải “Best Performance” năm 2024. Điều đáng quý hơn, team tôi được nhận xét rằng chúng tôi là team “đoàn kết nhất” và có khả năng “truyền năng lượng tích cực”. Điều này cho thấy rằng khi tập trung vào con người, hiệu suất cũng sẽ theo đó mà cải thiện.
Một thay đổi khác mà tôi không ngờ tới là khả năng giao tiếp của mình. Trước đây, tôi là người khá hướng nội, không thoải mái khi phải nói trước đám đông. Nhưng qua quá trình học tập và thực hành tại ISB, tôi dần tự tin hơn trong việc chia sẻ. Điều này mở ra cơ hội để tôi trở thành mentor cho cộng đồng E-commerce – vai trò mà trước đây tôi không bao giờ tưởng tượng mình có thể đảm nhận.
“ISB mang lại mạng lưới những người cùng chí hướng”
Khi nhìn lại, tôi thấy rằng 3 năm trước, mình có một rào cản khá lớn về năng lực cá nhân. Tôi nghĩ rằng “giỏi” là đủ để dẫn dắt một team. Nhưng giờ tôi hiểu rằng leadership thực sự nằm ở khả năng nhìn thấy và phát triển tiềm năng của người khác. Câu nói “một người giỏi thôi chưa đủ” đã trở thành một trong những nguyên tắc cốt lõi trong cách tôi làm việc.
Tương lai, tôi muốn đầu tư nhiều hơn vào hoạt động mentoring. Không phải dạy những lý thuyết phức tạp, mà chia sẻ những kinh nghiệm thực tế, cả thành công lẫn thất bại. Tôi tin rằng những câu chuyện chân thực về quá trình vấp ngã và đứng dậy sẽ có giá trị hơn là những bài giảng suông.
Hiện tại, tôi đang thực hiện một dự án cá nhân, kết nối các bạn lớp PSO MBA 2 với những expertise khác nhau. Ý tưởng xuất phát từ việc nhận ra rằng mỗi người trong chúng tôi có những thế mạnh riêng – Vũ giỏi về tài chính, Vi có kinh nghiệm về marketing, còn tôi am hiểu thương mại điện tử. Khi kết hợp lại, chúng tôi kỳ vọng có thể tạo ra dự án mang lại nhiều giá trị.
ISB, với tôi, không chỉ là nơi bổ sung kiến thức mà còn là nơi tôi khám phá ra những khả năng tiềm ẩn trong bản thân. Trường đã cung cấp nền tảng kiến thức kinh tế, dạy những kỹ năng quản trị cần thiết, nhưng quan trọng nhất là giúp tôi nhận ra rằng lãnh đạo thực sự không phải về quyền lực hay sự xuất sắc cá nhân, mà về khả năng tạo ra môi trường để mọi người cùng phát triển.
Có lẽ điều đáng quý nhất mà ISB mang lại là mạng lưới những người cùng chí hướng. Không chỉ là những kết nối nghề nghiệp, mà là những mối quan hệ được xây dựng trên sự tin tưởng và mong muốn cùng nhau phát triển. Điều này tạo nên một hệ sinh thái hỗ trợ lẫn nhau, nơi mỗi người đều có thể tìm thấy những cơ hội để đóng góp và học hỏi.
>> Đọc lại: The Rising Star #9: Anh Lữ Việt Huy – Dám làm chủ